Khi cái gì cũng hợp, trừ nhu cầu tình dục
Bạn biết cái cảm giác sai sai khi nghe ai đó hát karaoke lạc tông chứ? Đó chính là tôi khi làm tình.
Tôi ghét phải thú nhận điều này, nhưng trong đầu tôi có một danh sách những tiêu chuẩn khi chọn người yêu.
Có những tiêu chuẩn khá thông thái, ví dụ như người ấy nên dễ tính (vì tôi nóng tính) và muốn có con sau này (vì tôi chắc chắn muốn). Có những tiêu chuẩn lại nông cạn đến mức khiến tôi cảm thấy tội lỗi - ví dụ như răng phải đẹp và không đi dép xăng đan ra đường.
Vì được cái danh sách này “phù hộ” mà tôi không yêu ai đã 6 năm, cho đến khi gặp Thanh. Thanh ướm vừa cái danh sách đó như một chiếc áo may đo. Càng nói chuyện, chúng tôi càng nhận ra mình có nhiều sở thích và mục tiêu chung.
Trước mỗi ngày hẹn hò với Thanh, tôi đều mất ngủ vì hào hứng. Lâu lắm rồi, tôi mới cảm thấy một khởi đầu mới.
Khởi đầu mới bằng vấn đề mới
Lần đầu ngủ với nhau, chúng tôi hơi luống cuống, có thể vì tôi đã lâu không làm tình và Thanh không phải tuýp người chủ động. Lúc đó tôi vẫn tràn đầy cảm tình với Thanh, đủ để lạc quan cho chúng tôi những cơ hội tiếp theo.
Nhưng từ lần thứ hai trở đi, tôi đã hiểu ra vấn đề.
Tôi khao khát được một người nào đó khao khát. Tôi muốn mạnh, nhanh và rành mạch. Thanh lại nhẹ, ngoan, và truyền thống. Đôi khi tôi muốn bắt nhịp cho Thanh bằng cách vồ vập hơn, hoặc rên lên, nhưng Thanh không hiểu ý.
Bạn biết cái cảm giác sai sai khi nghe ai đó hát karaoke lạc tông chứ? Đó chính là chúng tôi.
Đương nhiên là cả tôi và Thanh đều ý thức được sự lệch nhịp này (dù không ai dám nói thẳng). Khi đã cởi hết quần áo thì làm sao giấu được cái gì nữa!
Thỉnh thoảng tôi vẫn ra, còn Thanh thì tôi không chắc. Những lần sau đó, tôi có rủ Thanh thử tư thể hoặc bối cảnh mới, nhưng hầu hết bị gạt đi một cách nhẹ nhàng. Một cú thụi nhẹ nhưng đau.
Tôi hụt hẫng thật, nhưng hồi đấy tính ra tình dục chỉ chiếm khoảng 15% thời gian chúng tôi bên nhau. 85% thời gian còn lại, tôi và Thanh vẫn là một mối tâm giao.
Tình dục không chỉ là chuyện của hai cơ thể
Có 7749 lý do vì sao hai người lạc nhịp trên giường. Ở lớp bề mặt là sự bất đồng sinh học, ví dụ dương vật quá to gây đau đớn, hoặc một người có nhu cầu nhiều hơn hẳn người còn lại. Ở lớp sâu hơn nữa là sự bất đồng về sở thích nhu cầu tình dục (một người thích được mạnh bạo nhưng bạn tình lại quá nhẹ nhàng) và xu hướng tính dục (một người dị tính và một asexual).
Ca của chúng tôi là ở lớp thứ hai. Ở mức này thì can thiệp y học thường không mấy hiệu quả. Vì đây không phải vấn để cơ thể nữa, mà là cảm xúc, tính cách và trải nghiệm rồi.
Công bằng mà nói, Thanh là một người rất đẹp. Nhưng nhịp độ, sự tự tin, tính chủ động, và cái duyên khi làm tình thì lại không hẳn tính trên độ ưa nhìn của bạn - mà phụ thuộc vào gu của người còn lại.
Một triết gia từng nói, “Vẻ đẹp không nằm ở đôi má hồng của người thiếu nữ mà ở trong mắt của kẻ si tình”. Câu này mà áp vào tình dục là chuẩn không cần chỉnh. Tôi biết ít nhất 3 người trong đám bạn tôi sẽ si mê một người e thẹn trên giường như Thanh.
Điều đó khiến tôi cảm thấy tội lỗi, rằng mình đáng ra nên để Thanh đi tìm một người phù hợp hơn.
Trong đầu tôi dần dần xuất hiện một cán cân. Bên phải là mối tâm giao giữa tôi và Thanh, là cái danh sách tiêu chuẩn được tick đủ. Bên trái là những lần tôi luống cuống trên giường, Thanh không nhìn tôi khi làm tình, và những lần tôi thủ dâm dù người yêu mình chỉ ở cách xa 3km.
Tôi từng nghĩ rằng cán cân này cuối cùng sẽ nghiêng hẳn về một bên. Và tùy duyên, lúc đó chúng tôi sẽ chọn ở lại hay ra đi. Nhưng không. Càng ở trong mối quan hệ này lâu, cả hai bên cán cân càng trĩu nặng.
Sự gắn bó và bất đồng trong một mối quan hệ, hóa ra tỉ lệ thuận với nhau.
Phần chìm của tảng băng
Đọc blog Wait But Why, tôi cứ nhớ mãi đoạn Tim Urban so sánh chuyện yêu đương với một chiếc ghế. Nếu bạn biết bạn sẽ phải ngồi một chiếc ghế rất lâu, tốt nhất là nên chọn chiếc ghế khiến bạn thoải mái nhất có thể.
Sex giữa tôi và Thanh - và rộng hơn là mối quan hệ của chúng tôi, cuối cùng không phải một chiếc ghế tôi có thể ngồi lâu. Sự bế tắc trong nhu cầu tình dục của chúng tôi lan dần sang những thứ ngoại-tình-dục, hoặc ngược lại. Tôi cũng chẳng biết nữa, nó như một cái vòng luẩn quẩn mà hơn một năm sau đó chúng tôi mới thoát ra.
Cái danh sách tiêu chuẩn chọn người yêu của tôi, tuy dài, mới chỉ tính đến phần nổi của một tảng băng chìm. Phần chìm còn lại là chemistry giữa hai người, là lực hút giới tính, là sự hòa hợp khi ở trên giường. Vì những thứ đó vô hình và kín đáo, nó dễ bị coi nhẹ.
Chỉ khi muốn gắn bó với ai đó lâu dài, bạn mới nhận ra sức nặng của nhu cầu tình dục. Và bây giờ thì tôi có thêm một mục nữa trên danh sách tiêu chí chọn người yêu của mình.
Kể đến đây lại thấy buồn. Thôi tôi chuẩn bị tinh thần FA tiếp một quãng đời dàiiiiiii nữa đây.